TRƯỜNG BỘ BINH THỦ ĐỨC
Khăn Vàng 9/73 Trần Hoàng Lộc 45
Trường tôi đó, nung chí trai thời loạn,
Khúc quân hành còn mãi vọng âm vang,
Thao diễn nghỉ, đứng nghiêm, chào, xếp hàng.
Trong ký ức in hình còn sót lại.
Tuổi đôi mươi, cuộc đời còn hoang dại,
Áo thư sinh giờ xếp lại cho mau,
Huynh trưởng phạt móc cẳng lên hàng rào,
La cho lớn lá bàng còn phải rụng.
Đem bá súng lên vai còn lúng túng,
Quờ quạng kia, đàn em cứ lè phè,
Chống thế chờ, nhảy xổm, riết khỏe re,
Đeo con cá Khu Gia Binh là vui vẻ.
Bốn thằng một mâm, không ngồi lẻ tẻ,
Dựng lều lên, đủ chỗ hai thằng nằm,
Khu Tiếp Tân có đứa ngóng xa xăm,
Sao Em Ấy giờ nầy chưa thấy đến.
Có những đêm trong lều chong ngọn nến,
Lá thư tình còn dang dở mấy tháng nay,
Thôi em ơi! chờ anh thêm vài ngày,
Kỳ về phép anh sẽ đền em tất cả.
Lúc nắng gắt, lúc mưa rào vất vả,
Vũ Đình Trường nghĩ mệt dưới hàng dương,
Cổng số Chín, đi bãi đã quen đường,
Tăng Nhơn Phú, cái tên quen đã thuộc
Rồi một thoáng qua tháng ngày tôi luyện,
Xa lộ dài nhưng bước mỏi không than,
Có nhiều hôm gác tuyến ngắm trăng tàn,
Nghĩ về chốn Biên Cương đang chờ đợi.
CHÍN THÁNG DÀI RŨ ÁO THƯ SINH,
GIỜ UY DŨNG, CHIẾN BINH VAI TRÁCH NHIỆM.
LT. CALI